July 5, 2012

Gửi yêu thương về miền dại khờ tuổi thơ

Standard
Tuổi thơ rồi cũng đã trôi qua, bao kỉ niệm của thời thơ ấu cũng đã rời xa, để mãi nơi đây luyến tiếc những gì đã qua.
Tôi rời xa nhà với thời gian dài lắm rồi, nhớ nhà, nhớ Phú Yên, nhớ tất cả những gì thuộc về quá khứ của tôi. Vào đại học, môi trường mới, cảm xúc mới, tâm trạng mới, buồn vui với những chiều hẹn hò bạn bè lang thang trên phố, với những đêm Ký túc xá chuyện trò giãi bày đêm khuya về chốn sâu kín cõi lòng của nhau.
Tết đến, điều mà tôi mong ước nhất, thích nhất và cho rằng đó là khoảng khắc quan trọng hạnh phúc nhất mà tôi muốn có. Những dự định khi về lại miền yêu dấu đã có trong ý nghĩ của tôi, xin chờ thời gian trôi để được thực hiện.......


Điều háo hức khi trở về ngày đầu tiên mà tôi muốn làm đó là cùng chúng bạn ra biển, để ngắm biển chiều hoàng hôn nhạt nắng vàng, ngồi trên bờ cát và nhìn mây trời bay bay, tôi sẽ nói với biển rằng tôi yêu biển lắm, yêu từng con nguời, mảnh đất nơi đây, yêu miền quê yêu dấu, một miền thùy dương, dừa xanh xứ sở yêu và mãi mãi nhớ về.
Tối đến tôi sẽ cùng bạn bè đạp xe trên con đường làng quen thuộc đất đỏ vàng phai, hai bên sen nở bát ngát thơm cả đất trời, đi đến cánh đồng mộng mơ để cùng nhau vui đùa, cùng nhau đuổi bắt đom đóm, kể cho nhau nghe những chuyện vui buồn, những kỉ niệm thân thương của nhau.
Còn nhiều và rất nhiều dự định mà tôi muốn làm, sẽ làm và nhất định phải làm để có thể níu lại khoảng trời dấu yêu thuở xưa....
Yêu Phú Yên, yêu các bạn của tôi nhiều lắm!