Đôi khi không cần nói ta có thể hiểu được nhau |
Em cũng hiểu được những điều anh muốn nói
Dẫu tháng năm qua kết những mùa tóc rối
Mà những lối mòn vẫn xào xạc ưu tư...
Có những nỗi niềm như thể sẵn hư vô
Đôi khi lời nói là điều không thể cất
Có lẽ là vì một nỗi lo có thật
Sợ đánh mất nhau chẳng như thuở ban đầu
Em có vẽ những bức tranh và cứ để mặc thế, chẳng tô màu
Sợ năm tháng làm nhạt nhòa đi mất
Giống như cơn mơ càng hình dung là thật
Bất giác vụt tan chưa kịp cất nổi tiếng buồn
Chẳng cần nhìn vào đôi mắt nhau đâu
Em vẫn hiểu mà những điều anh sắp nói
Mà thôi anh ạ! Lặng im không cần hỏi
Sợ nói ra rồi, câu chuyện lại mất vui.
-September Rain-