Trong truyền thuyết
phương Đông, rồng có chín con với hình dáng và sở thích hoàn toàn khác nhau.
Các con của rồng được dân gian sử dụng làm linh vật trang trí và bái vọng ở
những vị trí, những vật dụng khác nhau với những ngụ ý đặc biệt khác nhau.
1. Bị
hí (tên khác
là bá hạ, bát phúc, thạch long quy), là con trưởng của rồng – linh
vật có hình dáng thân rùa, đầu rồng. Bị hí có sức mạnh vượt bậc, chịu được
trọng lượng lớn nên thường được chạm khắc trang trí làm bệ đỡ cho các bệ đá,
cột đá, bia đá v.v..
2. Li
vẫn (còn gọi là si vẫn) –
con thứ hai của rồng, là linh vật có đầu rồng, miệng rộng, thân ngắn. Tương
truyền, li vẫn thích ngắm cảnh và thường giúp dân diệt hỏa hoạn nên được chạm
khắc làm vật trang trí trên nóc các cung điện cổ, chùa chiền, đền đài v.v. ngụ
ý cầu trấn hỏa, bảo vệ sự bình yên cho công trình.
3. Bồ lao – con thứ ba của rồng, là linh vật thích âm
thanh lớn, thường được đúc trên quai chuông đồng với mong muốn chiếc chuông
được đúc có âm thanh như ý muốn.
4. Bệ
ngạn (còn gọi là bệ lao, hiến chương) là con
thứ tư của rồng, có hình dáng giống hổ, răng nanh dài và sắc, có sức thị uy
lớn. Theo truyền thuyết, bệ ngạn rất thích lý lẽ và có tài cãi lý đòi sự công
bằng khi có bất công, nhờ vậy bệ ngạn thường được đặt ở cửa nhà ngục hay ở pháp
đường, ngụ ý răn đe người phạm tội và nhắc nhở mọi người nên sống lương thiện.
5. Thao thiết – con thứ năm của rồng, là linh vật có đôi mắt to,
miệng rộng, dáng vẻ kỳ lạ. Thao thiết có tính khí tahm ăn vô độ, được đúc trên
các đồ dùng trong ăn uống như ngụ ý nhắc nhở người ăn đừng quá háo ăn mà trở
nên bất lịch sự.
6. Công phúc – con thứ sáu của rồng, là linh vật thích nước nên được
khắc làm vật trang trí ở các công trình hay phương tiện giao thông đường thủy
như cầu, rãnh dẫn nước, đập nước, bến tàu, thuyền bè, v.v.. với mong muốn công
phúc luôn tiếp xúc, cai quản, trông coi lượng nước phục vụ muôn dân.
7. Nhai xế - con thứ bảy của rồng – là linh vật có tính khí hung
hăng, thường nổi cơn thịnh nộ và ham sát sinh, thường được chạm khắc trên các
loại vũ khí như đao, búa, kiếm, mâu v.v.. ngụ ý thị uy, làm tăng thêm sức mạnh
và lòng can đảm của các chiến binh nơi trận mạc.
8. Toan nghê (còn
gọi là kim nhê) – con thứ tám của rồng – linh vật có mình sư tử, đầu rồng,
thích sự tĩnh lặng và thường ngồi yên ngắm cảnh khói hương tỏa lên nghi ngút.
Toan nghê được đúc làm vật trang trí trên các lò đốt trầm hương, ngụ ý mong
muốn hương thơm của trầm hương luôn tỏa ngát.
9. Tiêu đồ (còn gọi là phô thủ) – con thứ chín của rồng –
là linh vật có tín khí lười biếng, thường cuộn tròn nằm ngủ, không thích có kẻ
lạ xâm nhập lãnh địa của mình. Tiêu đồ được đúc trên cánh cửa ra vào, đúng vào
vị trí tay cầm khi mở cửa, ngụ ý răn đe kẻ lạ, bảo vệ sự bình yên cho chủ nhà.
Ngoài 9
con nói trên, gia đình rồng còn có một số linh vật khác như: tù ngưu –
linh vật giỏi về âm nhạc;trào phong – linh vật được gắn trên nóc
nhà ngụ ý chống cháy và thị uy kẻ xấu (giống li vẫn); phụ
hí – linh vật bảo vệ bia mộ..
Nguồn: Nguyễn Ngọc Thơ: Rồng Trung Hoa, Luận văn thạc sỹ Văn hóa
học, 2003